
Thiên Môn – Trầm Giang
☆, Chương 2
Tống Hi Thành khổ sở khởi động xe: “Tại sao cậu rõ ràng cũng có giấy phép lái xe, mà lần cũng là tớ lái?”
Tề Ninh nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng gợi lên một độ cong đáng ghét: “Cậu có biết cái gì gọi là sức lao động giá rẻ không?”
Tống Hi Thành tức tối dẫm ga, chiếc Jeep cảnh dụng* phát cuồng xông ra ngoài: “Nhìn biểu tình khiếm khuyết của cậu, không nói tớ cũng biết, cậu chính thiếu gia địa chủ ác bá, tớ chính là…”
*xe thường dùng của cảnh sát
Tề Ninh cắt lời cậu: “Cậu chính là tiểu bạch kiểm bị ác bá bắt đi, được rồi chứ?”
Tống Hi Thành nghẹt thở, chuyên tâm lái xe.
Vào giữa hè, ngồi trong xe hưởng điều hòa nhìn dòng người bên ngoài đi dưới ánh nắng mặt trời chói chang quả thật rất có khoái cảm, mặc dù trời đang rất nóng mà phải vội vàng đến hiện trường vứt xác cũng không phải chuyện gì đáng khoe khang… Đang lúc đi lạc vào cõi thần tiên, Tề Ninh mở miệng: “Là dạng thâm cừu đại hận gì mà khiến một người giết chết một thai phụ sắp sinh?” Tiếp tục đọc →